Chủ đề |
---|
Dẫu biết rằng sống là k chờ đợi, nhưng đôi lúc cần tự mình viết nên 1 nốt lặng cho khúc nhạc cuộc đời… Cuộc sống vs biết bao lo toan, bộn bề làm t đến ngạt thở… buông xuôi, tuyệt vọng… nhưng chẳng ích gì… đành cố gắng mà chịu đựng. Từ lâu, t đã sai, t cứ nghĩ mình phải mạnh mẽ lên, k được khóc… nhưng t hôk pjk chính vì sống nội tâm như thế làm t cô đơn, hôk có pạn pè… Khi mình mạnh mẽ, cứ vui cười thì sẽ hôk ai biết mình đang đau đớn và mòn mỏi đến thế nào… khi ấy sẽ chẳng ai mở lòng san sẻ đến ta… vì họ nghĩ mình chẳng cần… Và t cứ trượt dài trên ý niệm sai lầm của mình…Cho đến ngày... |
Viết cho bạn tôi….
Dù tôi có cố gắng đến mấy, niềm vui cũng hôk bao giờ đến…. thôi thì đành vậy…
Hôk cần thương hại… hôk cần quan tâm nữa… cũng chẳng cần phải chia sẻ… vô ích, vô ích mà thôi…
Vết thương này quá sâu rồi…
Đã cố gắng lắm lắm rồi… cố gắng nói… nói ra 1 chút… là 1 chút những đau đớn để tìm 1 sự cảm thông… chia sẻ… và cũng có…. Tôi có 1 người bạn thân…. cảm ơn bạn nhiều lắm… nhưng xin lỗi… xin lỗi vì đã lừa dối bạn… Thật ra gần đây tôi cố gắng vui …cố tỏ vẻ tự nhiên như thế… nhưng thật sự hôk phải vậy… mọi chuyện khủng khiếp hơn nhiều… hoang... |
Người ta bảo cho đi thì ta sẽ nhận về... nhưng đôi khi ta đóng góp và hi sinh rất nhiều... cái ta nhận lại chỉ là con số 0 mà thôi. Họ lãng quên mình... Mà cũng đúng. Ma mới lúc nào cũng hơn ma cũ mà... đành lặng lẽ mà hi sinh một lần nữa... k trông chờ người ta hiểu, chỉ cần họ lắng nghe và có chút gì nhớ đến mình là được rùi... k cần biết ơn... nhưng hoàn toàn không.... Khi thời gian qua đi thì lòng người cũng thay đổi... mọi thứ đều bị lãng quên... chẳng còn ý nghĩa gì nữa hết... Những cái mà người ta từ bỏ là những cái chẳng còn ý nghĩa trong họ... Khi họ quên đi mình, thì khi... |
Có lẽ thời gian gần đây e vô tâm vs a quá phải hok ? e hok online ....e ẩn nik ....e hok buzz a ......... e cũng ko bik bản thân mình làm vậy có đúng hay sai nữa .........nhưng e bik là e sai .......... e sai vì e đã làm a tổn thương ...........sai vì e đã làm một cái gì đó có lỗi vs a .......e cũng ko bik nữa ....e bik dạo này .......e đối xử vs a hok đúng ......... a cho là e đã thay đổi phải ko?..... a gởi cho e bài hát của khánh phương ........TÔI KHÔNG TIN E ĐỔI THAY ..... a có bik nhìn thấy tựa đề là e bùn bik bao nhiu hok ? .......... e hok mún làm cho a... |
Chuông báo thức cứ nhéo cả buổi sáng nhức cả đầu~ Mệt, buồn ngủ nhưng cũng phải lê lết khỏi cái giường lúc 5h30.... Đã hẹn là sẽ đến trường để tập bóng rổ... Vừa nhắn xong cái tin: "t ngu wen, 6h t toi do" thì sực nhớ hình như có tin nhắn gửi đến lúc còn đang mơ màng: "t ko dj djn trg dau nha.pun ngu lam"~~~ chòy oy~ tức sôi máu~ làm phải dậy sớm~ đành 1 thân 1 mình đi chơi~ giống tự kỉ kinh khủng~ |
Từ bao giờ cuộc sống của mình đã có nhiều thay đổi lớn, và bản thân mình cũng thay đổi???
Nhớ ngày nào mình mới bước chân vào lớp 10, bơ vơ, lạ lẫm... vẫn tưởng sẽ k thể z nỗi nhưng tình bạn đã giúp mình vượt qua all... iu lắm cái tình bạn trong sáng và thiêng liêng. Nhưng, rùi cái tình bạn đó lớn dần, lớn dần... và mình đã ngộ nhận cái tình cảm đó... mình đáp lại trong vội vàng... Và all làm tan vỡ cả 2 trái tim... tan vỡ tình bạn vốn dĩ sẽ đẹp nhất, đẹp nhất....
Đau buồn, chán nản... mình đã tìm đến thế giới blog nhưng chẳng biết viết gì... và trên thế giới online mình tình... |
Ngột ngạt…khó chịu…
Khi con người ta cảm thấy mệt mỏi, chán chường, mỗi người sẽ tìm cho mình một giải pháp riêng để xua đi những nỗi buồn đau trong tâm hồn…và tôi cũng vậy…tôi đã chọn cho mình một khoảng lặng…lặng để suy nghĩ…lặng để iu thương….
Nhiều khi ta cố gắng hết mình nhưng ta vẫn thất bại…nhiều khi ta nhủ lòng phải mạnh mẽ lên, phải cố gắng nhưng ta càng yếu đuối…rùi nhiều khi…nhiều khi…mún khóc thật to…thật lâu cho nước mắt k còn để rơi thêm 1 lần nữa…nhưng khóc hoài, khóc mãi… nước mắt vẫn cứ tuông dài…ta càng đau hơn…
Và có một nỗi đau có lẽ sẽ k bao... |
Đến lúc đúc kết qua bao nhiêu năm sống khổ sở và chịu đựng: Đời tôi chỉ 1 quá trình lặp đi lặp lại :ước mơ rồi...thất vọng!
Phải,đời tôi là 1 đống ước:
- Khi còn nhỏ chưa biết gì: ước [muốn] đc đi chơi với ba mẹ thật nhiều,đi ko biết ngày về.
Nhớ lắm những lúc ba làm về muộn,muốn [ước] ba về thật mau,đem về thật nhiều wà và đồ ăn,rồi cùng ngồi chơi cho đến khuya...nhưng ba đã mệt,và phải đi ngủ để mai đi làm...=>ngồi ủ rũ và cũng chả thể làm gì ngoài việc nghe lời mà đi ngủ theo... |
- Nếu cho tôi chọn một ngày để khóc, tôi muốn là ngày hôm qua. Ngày hôm qua, bước vội vàng xuyên qua cơn mưa, tôi đã khóc, khóc thật nhiều khóc cùng với mưa. Ngày hôm qua, sau cơn mưa, tôi cuối mặt xuống bước đi để xem từng hạt mưa rơi theo mỗi bước chân tôi bước. Ngày hôm qua, tôi đem cả cơn mưa vào trong giấc ngủ, từng hạt mưa thấm ướt gối ngủ trong những giấc mơ. Ngày hôm qua, tôi khép cửa lại, giam mình trong phòng,... |
tinh` co` doc. dc. bai` nj tre^n mang.....pa` kon doc. cho zui Đừng buồn nhé, khi những dự định chồng chất mỗi ngày 1 đầy hơn. Đừng buồn nhé, khi mọi cố gắng bỗng chốc thành hư không. Đừng buồn nhé, khi những ngày cuối tuần 1 mình lang thang trên phố, ước ao 1 giọng nói thân quen ngọt ngào, âu yếm. Đừng buồn nhé, khi tình yêu bỗng chốc hóa thành kỷ niệm. Đừng buồn nhé, khi căn phòng trống chỉ còn mỗi 1 mình. Đừng buồn... |
Và giờ đây...mình đã trở thành một con nhỏ chỉ biết khóc và khóc...
Cho một ngày đau khổ mà suốt đời có lẽ sẽ mãi mãi k bao h quên đc...
Tình bạn...một "thứ" tình cảm rất mong manh...dễ vỡ...niềm tin vào tình bạn trong mình đã mất đi vĩnh viễn... "Tại sao all lại quay lưng vs mình? Mình đã làm gì sai sao? ..." Mình lại khóc vì họ ...và có lẽ là lần cuối...
Hôm nay, một cơn mưa giông nữa đã mang mình đến vs những đau đớn, những lố lăng và phủ phàng...thất vọng...
Chiều nay mưa to, lẽ ra thì mình phải ở lại bàn công việc đi chơi nhưng mình xin phép... |
Thật đúng là chưa bao h như bây h...Cảm giác muốn buông xuôi all...
Hôm nay, fa't bài thi...
anh, văn...chẳng phải lo...
...nhưng sao lại thấy lo quá...cuối cùng những điều lo sợ nhất cũng đến... Lý 3,8...hóa vẫn là 3,4...k ngờ mình lại tệ đến vậy...k biết từ bao h lý và hóa đối vs mình lại khó khăn đến thế...vì năm lớp 8 mình còn học bồi dưỡng lý...hóa thì lun đứng đầu lớp mà...hì... nhưng h thì thật xấu hổ khi nói ra những con 3 đáng ghét này...
Mún khóc...nước mắt đã rơi...nhưng lại cố ngăn...vì sợ...vì tự ái...Đó là điểm của mình mà...dù... |
Lại một ngày trôi qua...vẫn đầy nặng nề và đau đớn...
Học tập lun khiến t đau đầu...vui tí rùi lại pùn...
T cứ tưởng đi học anh sẽ thấy nhẹ nhõm hơn... Nhưng...vừa bước vào lớp, nhỏ bạn vứt mạnh cái cặp trước mặt, lớn tiếng chửi...t k hiểu gì hít! Bực bội....im lặng cố nuốt giận...vì t sợ nói một tiếng mình sẽ khóc mất... Rùi...5' sau...có tin nhắn..."T xl mi nghe! k có gì đâu, ta hơi pùn nên nói rứa, k có ý lớn tiếng vậy"... hjx...coi tui là cái gì chứ, chửi họ xong rùi lại xl...tức thiệt!!!
Vẫn tưởng mình sẽ đc gặp lại những đứa bạn cũ ngày... |
|
Có một người từng bảo tôi rằng khi sắp đánh rơi một cái gì đó, ta mới biết yêu thương và quí trọng nó nhất. Có lẽ, với tụi học trò cuối cấp, thời gian và kỉ niệm là thứ họ quí trọng nhất...
Còn vs t, đó là những kỉ niệm tuổi thơ ...vì all đã xa t mãi rùi... k thể tìm lại đc nữa...
Ngày ấy, t và chị là những người bạn, là những người rất thân, rất hiểu nhau...h đây, t và chị là những kon người xa lạ, là 2 người của 2 thế giới khác nhau...vì thời gian và sự xa cách....
Ngày ấy, tớ và cậu là một đôi, lúc nào cũng có nhau, cậu còn khắc lên đá dòng chữ "D loves L so... |
......Mùa hạ về! Với đám học trò lớp dưới là khoảng thời gian vui thích nhất vì không phải đến trường, không phải gặp những thầy cô khó tính hay không phải chạm những bài học khó nuốt như rơm. Mùa hạ về! Với đám học sinh ấy cũng là những phút giây thú vị nhất, với này thì ngủ dậy muộn, này thì tụ tập bạn bè rong chơi, này thì những games, những quần banh cả buổi chiều dưới nắng.
.....Và có một mùa hạ đã đến với những gì lạ nhất để rồi khi đi qua ta mới thấy nó thật khác những mùa xưa!!!
.....Những ngày ấy có những cuốn sổ nho nhỏ gọi là lưu bút truyền tay nhau. Những cuốn... |
Lần đầu tiên ta vượt qua điều đó ta cảm thấy mình thật can đảm và mạnh mẽ, ấy rồi cái đều kia lại đến làm ta cảm thấy hụt hẫng và vấp ngã, ta đã đứng lên gắng gượng bước tiếp, nhưng sự gắng gượng của ta đc đáp lại là ánh nhìn thờ ơ của người xung quang, ta tủi thân và mún khóc.Ấy rồi bạn đến bên ta nâng ta dậy, đó là điều hay gặp phải mà tại ren trong lòng ta mơ hồ đến kì lạ phải chăng ta đang mơ vì ta ko nghĩ người đến bên ta lại là bạn, ta vui mừng nhưng hối hận vi đã ko nhận ra sơm hơn. bạn cho ta xin lỗi |
1 ngày nữa củm wa rùi sắp hít năm bùn chít đc sắp phải xa mấy đứa bạn xa cô chủ nhiệm sẽ vắng những câu bông đùa dễ thương vắng những câu tếu làm cả lớp cười ngất ngưỡng vắng những lời dạy dỗ của cô và cả những lúc giận hờn vu vơ làm mấy bạn nam cứ bồn chồn của mấy girl... nhìu thật nhìu kĩ niệm đẹp
thấy lòng hụt hẫng đã là năm 11 rùi sắp lên 12 năm học hít sức w.trọng đối w mỗi ng là năm hc sẽ để lại nhìu kĩ niệm trong lòng all nhg hít 12 là mỗi đứa lại bay xa mỗi phương trời hjxhjx
năm 11 lớp chúng ta thân hơn tình... |
giọt nước mắt mặn chát rơi vào tjm nó......nó lại khóc...khóc rất nhìu...lòng nặng trĩu. Nó đã đánh mất 1 tinh` bạn hơn nữa là 1 tb khá thân...bùn bã..chán nản..rùi lại khóc...khóc hoài. NHg~ giọt nước mắt nog' hỗi lăn trên má trong cái cô tịch và lặng lẽ của màn đêm. Nó ngồi đây...1 mình cố kìm những giọt nước mắt ấy nhg k thể... Ước j` nó đc oà khóc..khóc thật to...ước j` có 1 bờ vai bên cạnh để nó có thể tựa vào...ước j`......ước j` mọi chiện k dến w nó như vậy.... nhg đó... |
Gió nhè nhẹ sương khuya rơi lác đác Ánh trăng mờ che phủ khắp không gian Tiếng dế kêu thì thầm trong đêm lạnh Gọi nhau về ấp ủ một tình thương…
Chẳng pk phải bắt đầu từ đâu…. Và có lẽ sẽ chẳng ai hỉu đc tâm trạng của tui lúc bấy giờ…một tâm trạng vs biết bao cảm xúc hỗn độn…
Đã bao h bạn chìm trong sự cô đơn khiến bạn hối hận về một lựa chọn gì đó k? Đã bao giờ bạn cố gắng làm một việc bằng cả lòng quyết tâm, nhưng rùi bạn bế tắc và đau đớn? Và đã bao h bạn xa rời kí ức khi bạn đang rất gần. rất gần nó?
Có lẽ tự mình bộc bạch nỗi khổ... |
Đối với tôi, ước mơ đó thật xa xỉ, quá xa vời để tôi làm một cái j` đó níu nó lại có lẽ nó giống như một cơn gió nhẹ khẽ làm tôi run người vì lạnh, tôi đang khóc, tại sao thế, tôi đã hứa với mình sẽ ko khóc ko bao giờ yếu đuối trước mặt bạn nữa nhưng tôi ko thể đứng trước bạn tôi lun lun yêu đuối và tôi lun lun là chính tôi có lẽ tôi đã quá ngu ngốc và dại chăng? |
ko bik tự bao giờ nữa, nỗi buồn cứ đeo đẳng lấy tâm hồn tôi. mỗi buổi sáng thức dây, tôi thấy mình lạc lõng vô cùng. chẳng còn cái cảm giác trẻ con như lúc xưa, thay vào đó là 1 tâm trạng hoàn toàn trống rỗng. buồn vì cái gì ư?.... thật sự tôi cũng ko bik dường như tôi vô định trước những ngã rẽ của cuộc đời tôi chẳng có ước mơ, bởi vậy, làm gì có hi vọng để mà sống, mà học tập tôi sống như một cổ máy cứng nhắc, cổ hũ, lỗi thời nhưng tôi ko tự mình bước ra dc cái vòng xoay của nó nhiều khi, tôi cảm thấy thua thiệt so với bạn bè nhưng đó ko phải là 1... |
1 ngày nặng nè nữa củm trôi wa. Sao ngày nào củm zậy..chán nản..mệt mỏi. Mình như đang lạc lối trong dòng đời. Cứ như đang lẻ loi trong 1 đường hầm tăm tối chẽn thấy lối ra. Nhìu lúc lóe lên 1 tia sáng íu ớt rùi vụt tắt rất nhanh. Cứ chờ đợi..chờ 1 ngày sẽ bước ra khỏi đường hầm đó..chờ ánh sáng rạng lên sưởi ấm...chờ chờ mãi...Nhìu lúc cứ ngỡ 1 bàn tay vô hình đang dẫn lối đang kéo mình ra khỏi con đường mờ mịt ấy nhg.....k..k có j` cả....chỉ có ở đây nỗi cô đơn và sợ hãi...lạnh lẽo...mệt nhừ mún dừng bước ..mún chùng xún cho đỡ mệt nhg cứ mỗi lần vậy lại nge thấy âm thanh j đó..như có ai kju... |
khoc' co' the? xoa' tan dj hit' noi~ bun` co' the? bien' nhg~ j` no' dag trai? wa tro? thanh` 1 con ac' mong. ma` chi? can` no' tinh? day. la` moi. chien. se~ wa hit' k..... Sao aj cung~ noi' vay. cung~ ngj~ vay. nhg....no' da~ khoc' nhiu` rui`..khoc' den' sung mat' lun ma` sao chen~ thay' hiu. wa? j ca? da~ veo' da~ danh' den rat' ca? nguoi` ma` sao chen~ thay' moi. chien. ket' thuc' j ca?...hjxhjx...Cung~ pai? thuj vj` day k pai?... |
thấy mục nỳ trống trơn thôi post đại mở hàng nà .. http://vn.360plus.yahoo.com/nh0x-m00nxi <== blog tui đó..pà kon vào qăng cho tui kái cm nha..hehe..up link blog của pà kon lên để tui ghé thăm nhen |
|