1 ngày nặng nè nữa củm trôi wa. Sao ngày nào củm zậy..chán nản..mệt mỏi. Mình như đang lạc lối trong dòng đời. Cứ như đang lẻ loi trong 1 đường hầm tăm tối chẽn thấy lối ra. Nhìu lúc lóe lên 1 tia sáng íu ớt rùi vụt tắt rất nhanh. Cứ chờ đợi..chờ 1 ngày sẽ bước ra khỏi đường hầm đó..chờ ánh sáng rạng lên sưởi ấm...chờ chờ mãi...Nhìu lúc cứ ngỡ 1 bàn tay vô hình đang dẫn lối đang kéo mình ra khỏi con đường mờ mịt ấy nhg.....k..k có j` cả....chỉ có ở đây nỗi cô đơn và sợ hãi...lạnh lẽo...mệt nhừ mún dừng bước ..mún chùng xún cho đỡ mệt nhg cứ mỗi lần vậy lại nge thấy âm thanh j đó..như có ai kju mình. Thế lại típ tục đj. Cố bước thật nhanh nhg càng đj càng thấy tăm tối. Âm thanh đó..tiếng gọi đó đâu rùi...biến mất giữa màn đêm. Hjx..pk làm sao đây. Mình có nên bỏ cuộc.....Bây h mệt mỏi lém....Làm sao ai có thể pk đc mình đang cô đơn và sợ hãi như thế nào...làm sao có ai dám bước vào trong đường hầm và lôi mình ra khỏi đó.....k ai có lẽ là k ai cả.......Lúc đó có mún khóc cũng k đc. Bỗng nge quặn thắt lại trong tim...1 cảm giác thật khó chịu... Lúc đó ước như mình có thể khóc ...có thể hét thật to để lòng nhẹ bớt nhg sao lúc đó k thể... Mình đã k còn đủ sức nữa rùi.... 1 ngày trối wa mình càng đj sâu vào đường hầm đó và cố tìm lối ra...cùng vẫy nhg k thể...k thể làm j` đc... Có lẽ mình sắp ngã quỵ và sẽ k đứng dậy đc nữa. Lúc đó sẽ ra sao nhỉ. K pk sẽ ra sao..... Có thể mình sẽ mãi mãi ngã gục ở trong đó k ai pk củm có thể sẽ có ng pk và có đủ can đảm vào đó để nâng mình dậy và ra khỏi...........Nhưng ai pk trc đc. Đìu đó dường như là rất khó..........
26/3/2011, 5:59 pm by penamlun