Chào mừng bạn đến với Forum lớp 11a4
Đăng kí nếu chưa có tài khoản
Đăng nhập để không bị quảng cáo
Để hiển thị forum tốt nhất bạn nên dùng trình duyệt Internet Explorer 7.0 , phân giải màng hình 1024 x 768 px
:afro:
o0o --- Lớp 12a4 --- o0o
Chào mừng bạn đến với Forum lớp 11a4
Đăng kí nếu chưa có tài khoản
Đăng nhập để không bị quảng cáo
Để hiển thị forum tốt nhất bạn nên dùng trình duyệt Internet Explorer 7.0 , phân giải màng hình 1024 x 768 px
:afro:
o0o --- Lớp 12a4 --- o0o
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Cũng tùy người thôi bá tước àk! T cũng bík điều đó nhưng niềm tin mà... T vẫn sẽ send... Quyết k bỏ cuộc. hì
Thời gian: 28/1/2011, 7:44 pm
Tập sống !
trajxjnk
Bá tước
Tổng số bài gửi : 936 Coin : 1298 Được cảm ơn : 10 Tham gia : 27/09/2009 Tuổi : 30 Địa chỉ : Địa ngục... Châm ngôn : Tập sống !
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 936
Coin : 1298
Được cảm ơn : 10
Tham gia : 27/09/2009
Tuổi : 30
Địa chỉ : Địa ngục...
Châm ngôn : Tập sống !
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Send cái này vừa mệt vừa tốn công...Khổ cậu quá...Haha!!!
Thời gian: 28/1/2011, 7:50 pm
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
đừng có đứng đó mà cười mình nhá! Cậu hôk thjx...nhưng trên đời này đâu phải ai cũng như cậu đâu... Niềm tin chân thành sẽ giúp mình đón đc nhiều pạn đọc... Wait and See!
Thời gian: 28/1/2011, 7:54 pm
Tập sống !
trajxjnk
Bá tước
Tổng số bài gửi : 936 Coin : 1298 Được cảm ơn : 10 Tham gia : 27/09/2009 Tuổi : 30 Địa chỉ : Địa ngục... Châm ngôn : Tập sống !
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 936
Coin : 1298
Được cảm ơn : 10
Tham gia : 27/09/2009
Tuổi : 30
Địa chỉ : Địa ngục...
Châm ngôn : Tập sống !
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Tùy cậu thoy....
Thời gian: 28/1/2011, 7:59 pm
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
hjhj. lại nói hôk lại rùi nhá! 3 chủ đề!
Thời gian: 28/1/2011, 8:00 pm
Tập sống !
trajxjnk
Bá tước
Tổng số bài gửi : 936 Coin : 1298 Được cảm ơn : 10 Tham gia : 27/09/2009 Tuổi : 30 Địa chỉ : Địa ngục... Châm ngôn : Tập sống !
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 936
Coin : 1298
Được cảm ơn : 10
Tham gia : 27/09/2009
Tuổi : 30
Địa chỉ : Địa ngục...
Châm ngôn : Tập sống !
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Cứ cho là thua đi....
Thời gian: 29/1/2011, 8:27 am
dù sao cũng phải sống cho vui vẻ
cassilas
VIP Member
Tổng số bài gửi : 344 Coin : 439 Được cảm ơn : 0 Tham gia : 21/11/2010 Tuổi : 29 Địa chỉ : que chau city Châm ngôn : dù sao cũng phải sống cho vui vẻ
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 344
Coin : 439
Được cảm ơn : 0
Tham gia : 21/11/2010
Tuổi : 29
Địa chỉ : que chau city
Châm ngôn : dù sao cũng phải sống cho vui vẻ
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
cang nghj cang jog nhj k pit bluesky lay tu lieu o dau zay ta????
Thời gian: 29/1/2011, 11:34 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
ý cassilas nói là giống t/y của ai?
Thời gian: 29/1/2011, 11:45 am
Tập sống !
trajxjnk
Bá tước
Tổng số bài gửi : 936 Coin : 1298 Được cảm ơn : 10 Tham gia : 27/09/2009 Tuổi : 30 Địa chỉ : Địa ngục... Châm ngôn : Tập sống !
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 936
Coin : 1298
Được cảm ơn : 10
Tham gia : 27/09/2009
Tuổi : 30
Địa chỉ : Địa ngục...
Châm ngôn : Tập sống !
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Ý nó không phải là giống t/y của ai hết mà là...Chôm ở đâu ra....
Thời gian: 29/1/2011, 12:14 pm
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
hihi. vậy hả? Bình thường ....ko có gì. chôm chỉa ở đâu hem quan trọng... có cho mọi người đọc là đc rùi!
Thời gian: 29/1/2011, 12:15 pm
Tập sống !
trajxjnk
Bá tước
Tổng số bài gửi : 936 Coin : 1298 Được cảm ơn : 10 Tham gia : 27/09/2009 Tuổi : 30 Địa chỉ : Địa ngục... Châm ngôn : Tập sống !
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 936
Coin : 1298
Được cảm ơn : 10
Tham gia : 27/09/2009
Tuổi : 30
Địa chỉ : Địa ngục...
Châm ngôn : Tập sống !
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Chôm mà làm bài dài hôk být mệt hã.... :shock: ....
Thời gian: 29/1/2011, 12:17 pm
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Rảnh mà sao pjk mệt chứ! Rảnh làm vậy mới giết thời gian ák! hihi
Thời gian: 29/1/2011, 2:53 pm
Tập sống !
trajxjnk
Bá tước
Tổng số bài gửi : 936 Coin : 1298 Được cảm ơn : 10 Tham gia : 27/09/2009 Tuổi : 30 Địa chỉ : Địa ngục... Châm ngôn : Tập sống !
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 936
Coin : 1298
Được cảm ơn : 10
Tham gia : 27/09/2009
Tuổi : 30
Địa chỉ : Địa ngục...
Châm ngôn : Tập sống !
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Cậu này chưa học Vội Vàng của Xuân Diệu joy`..... 8)
Thời gian: 3/2/2011, 12:26 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Part 11…
Buổi sáng mùa hè Sài Gòn thật đẹp! Mặt trời rực rỡ, chim choc véo von trên cành hoa bằng lăng, bên cạnh phòng Lâm. Gió thổi nhè nhẹ, xào xạc đám lá, khẽ đu đưa. Thật dễ chịu! Lâm ngồi bần thần bên cửa sổ, ngắm nhìn những chú chim đua nhau hót trên cành. Gió khẽ thổi bay tóc cô, khôn mặt cô sáng lên tựa một thiên thần. Ngoài đường rộn rã tiếng bước chân, tiếng cười nói. Một ngày mới lại bắt đầu! “Cạch”_ Phương mở cửa bước vào: - Cậu dậy rồi à? Lâm không quay lại, vẫn ngồi như vậy. Phương khẽ đến bên giường, đặt tay lên vai Lâm: “ Lâm” Lâm giật thót mình, quay lại nhìn Phương: - Cậu gọi mình hả? Phương nhìn khuôn mặt nhợt nhạt của Lâm, biết rõ cả đêm qua cô không ngủ rồi, xót xa: - Cậu mệt phải không? Không cần đến bệnh viện chứ? Lâm khẽ cười, đôi môi cô nhợt nhạt, hai mắt thâm quầng, mệt mỏi: - Mình không sao đâu, tại hôm qua thức hơi khuya ấy mà. - Hi vọng là vậy, Phương vừa nói, vừa gập chăn lại giúp Lâm -… - Có chuyện gì cậu phải nói mình biết đấy nhé, tụi mình là bạn thân mà, đúng không? Lâm khẽ cười: - Tất nhiên rồi. Hai tay chống xuống, Lâm khẽ đẩy mình bước ra khỏi giường: - Mình rất ổn, cậu yên tâm. Bây giờ mình phải chuẩn bị tới công ty, mình không ăn cơm tối ở nhà nhé. - Ừ, cậu nhớ ăn uống đầy đủ đấy, đừng bỏ bữa. - Mình biết rồi!
********************************
Ánh nắng bao trùm mặt đất. Cả thành phố nhuốm một màu vàng ươm của nắng! Lâm đứng chờ xe buýt! Cảm giác của ngày hôm đó- ngày Lâm gặp Nam, cũng tại nơi này, bất chợt ùa về trong cô. Buồn! Thì ra, cô vẫn chưa quên được Nam! Xe buýt tới, Lâm bước lên xe! Lần này, xe không còn chật như trước nữa. Lâm nhìn quanh như tìm kiếm một ai đó?! Cô bước tới chiếc ghế đúng như vị trí chiếc ghế hôm đó cô ngồi cùng Nam. Bần thần nhìn qua cửa sổ. Tại sao cô lại buồn thế này? Nam! Em xin lỗi, em đã hứa không buồn khi xa anh, nhưng… Anh biết không? Thực sự, em mong một lần nữa được tình cờ gặp anh ở đó, một lần nữa được thấy anh đứng ở đó. Ngồi trên xe, em mong một lần nữa được ngồi cùng anh, chỉ để được nhìn thấy anh thôi! Nhưng không! Mình đâu có duyên đến vậy?! Cũng tuyến xe này, cũng đoạn đường này, em mong một lần nữa được thấy anh, được nép mình vào người anh, được ngửi thấy mùi hương trên cơ thểi anh! Mùi hương đó, em còn nhớ rất rõ! Nam, em khờ khạo quá phải không? Giờ đây, cô không biết phải miêu tả tâm trạng của mình như thế nào nữa?! Vui? Buồn? Tuyệt vọng? Hay tràn trề niềm tin??? Nước mắt lại ngân ngấn vòng quanh đôi măt cô! Cô không ngăn nổi, nước mắt bắt đầu lã chã rơi, coi bộ cô lúc này thật tội nghiệp. Mọi ánh mắt đổ dồn về phía cô, ái ngại?! Lâm, lúng túng lau đi những giọt nước mắt!
********************* Chiếc xe chầm chậm dừng lại trước cổng công ty. Lâm bước xuống. Ngấn nước mắt vẫn vòng quanh đôi mắt cô! Lâm đứng chờ trước cầu thang máy. “ Ting”_ Cửa thang máy mở ra. Trước mặt Lâm lúc này là Nam. Tai Lâm bỗng nóng bừng. Chân cô đang run lên thì phải?! Nam nhìn Lâm, khẽ nhếch mép cười, vẫn là nụ cười ngạo nghễ ấy! Lâm nhìn Nam. Lòng cô đau thắt! - Cô không muốn vào sao?_ Nam lên tiếng. Lâm không đáp lại, bước vào. Nam bước ra, cố chạm mạnh vào người Lâm, khiến cô suýt té! Lâm nhìn theo Nam, cánh cửa khép lại, Lâm vẫn có nhìn theo cho tới khi cánh cửa khép hẳn.
*********************************************************** Còn tiếp
Thời gian: 3/2/2011, 12:35 am
cobemaruco94
VIP Member
Tổng số bài gửi : 759 Coin : 472 Được cảm ơn : 11 Tham gia : 15/07/2010 Tuổi : 29
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 759
Coin : 472
Được cảm ơn : 11
Tham gia : 15/07/2010
Tuổi : 29
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
post lun part 12 đi, cho mình đọc lun hjhj
Thời gian: 3/2/2011, 12:39 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Part 12…
11h30 phút - Cô Lâm có thể lấy giúp tôi môt ly café được chứ?_ Nam lên tiếng. - Dạ - Mọi người muốn uống café cứ nhờ Lâm nhé. Phòng chúng ta thật may mắn khi có cô Lâm dễ thương, thật nhiệt tình, vừa nói, Nam vừa nhìn Lâm. Vẫn là đôi mắt ấy_lạnh lùng! - Vậy phiền Lâm lấy giúp tôi một ly café nữa nhé! - Tôi nữa - Cả hai chúng tôi nữa ……. - Để anh giúp em nha! Nhiều vậy em mang sao hết?!_ Đó là giọng nói của Dương_28tuổi, phó phòng. Dương là một người khá phong độ, đẹp trai, thành đạt, là con giám đốc một bệnh viện khá danh tiếng đất Sài Gòn. Dường như Dương rất mến Lâm. Đoạn, họ cùng đi. Nam nhìn theo, lộ rõ nét mặt khó chịu! 10phút sau Lâm và Dương quay lại, cả phòmg không còn ai nữa! - Có lẽ mọi người xuống căng-tin ăn trưa rồi! Chúng ta cũng đi thôi. - Em xin lỗi, em không muốn ăn. - Sao vậy, phải ăn chứ! Hay là không thích đi cùng anh, đúng không? - Dạ? Không, không phải vậy đâu ạ!_ Lâm vội giải thích. - Vậy, mình đi chứ? “Thật chẳng lịch sự chút nào nếu mình tiếp tục từ chối”, Lâm khẽ cười: - Dạ - Đi nào!
*****
Giờ ăn trưa, căng-tin trở nên đông đúc. Hoá ra, mọi người đã tập trung cả ở đây! Nam cùng mọi người cùng phòng công tác đang ngồi tập trung tại một dãy bàn, gần quầy đồ ăn. - Lâm, Dương! Lại đây ngồi. Vừa xong đói quá nên cả phòng quyết định đi ăn. Xin lỗi hai người nhé! - Dạ, không sao đâu ạ! Nam vẫn ngồi, không để ý tới sự có mặt của hai “ vị khách” kia. Dường như Dương rất quan tâm tới Lâm thì phải!? Cả bữa ăn chỉ để ý gắp thức ăn cho mỗi mình Lâm. Còn Nam, vẫn không nói một lời nào! ………….. Ăn xong bữa trưa, cả phòng lại cùng quay về tiếp tục công việc. …….. Trong cầu thang máy, mọi người đông đủ! - Lâm! Hôm nay là thứ sáu, được nghỉ sớm, mình cùng đi ăn tối nha! Lâm nhìn Dương khẽ cười, không nói gì! - Chết nhá! Hai người này yêu nhau từ bao giờ, khai mau!_ Mọi người ồ lên một tiếng rồi lại cười,…trừ Nam. - Không không, dạ không phải đâu ạ, tụi em là bạn thôi mà, Lâm đỏ bừng mặt, vội giải thích! - Thôi, đừng cố giấu nữa. Nhận lời đi chứ Lâm! Tai Lâm nóng bừng! Dương ghé vào tai Lâm thì thầm: “ Em có nghĩ rằng mình sẽ làm cho anh mất mặt nếu em từ chối không?” Cô nhìn Dương, Dương khẽ gật, rồi nhìn cô với ánh mắt cầu cứu. Biết làm sao? “ dạ” Dương cười: “ vậy tan ca, anh chờ em nha!” Nam nhìn Lâm. Cô quay sang nhìn cậu. Bất chơt ánh mắt của họ bắt gặp nhau! Nam quay đi như không thấy ánh mắt ấy, như không hề quan tâm tới việc Lâm có nhận lời mời của Dương không. Thực ra thì…… Vừa đi Nam vừa nghĩ “ Cô ta làm sao thế không biết? Chẳng lẽ cô ta định làm người yêu của tên kia sao? Hư!”
*********************************************************** Còn tiếp
Thời gian: 3/2/2011, 12:42 am
cobemaruco94
VIP Member
Tổng số bài gửi : 759 Coin : 472 Được cảm ơn : 11 Tham gia : 15/07/2010 Tuổi : 29
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 759
Coin : 472
Được cảm ơn : 11
Tham gia : 15/07/2010
Tuổi : 29
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
tiếp tục đi chứ đang cao hứng mà
Thời gian: 3/2/2011, 12:44 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Part 13… Buổi chiều thứ 6…. Tan ca… - Cả phòng ta hôm nay đi ăn tối rồi hát karaoke nhé!_ Nam lên tiếng! Cả phòng vỗ tay hưởng ứng. Dương quay sang nhìn Nam. - Anh có thể đi cùng Lâm, tụi em đi cũng được, không sao!_Nam nhún vai - Không, không! Phải đi cùng cả phòng chứ, phải không anh?_ Lâm nhìn Dương, cười thật tươi! - ừ ừ ……………….
Cả phòng kéo nhau đi! Vui thật! “ Em yêu, đi ăn tối cùng tụi anh nhé!” “…….”
*****
Nam dẫn Trang cùng mọi người vào ăn tối tại một nhà hàng lớn. - Lâm! Cho phép anh ngồi cạnh em nhé! - Dạ! Đoạn, Dương kéo ghế vào ngồi cạnh Lâm. Dương nhìn Lâm, Lâm nhìn Nam, Nam nhìn Trang giả bộ âu yếm: “em yêu, anh gắp thức ăn cho em nhé! Em thích ăn gà quay nhất phải không?” Trang giả bộ làm nũng, trông thật khó coi: “ Hứ, quan tâm tới người ta vậy hả?” Nam chẳng thích thú gì với trò trẻ con này tẹo nào nhưng vẫn cố ra vẻ thân mật với Trang. Nhìn họ thật chướng mắt!
*****
- Lâm, hát đi! Hay song ca cùng anh một bài nhé! - Dạ, thôi ạ! Em hát không được. Em mà hát sợ cả toà nhà này nổ tung đấy chứ! Hì, nói xong Lâm lại cười, để lộ má lúm đồng tiền sâu hoắm, thật là duyên quá đi. - Lại không nể mặt anh rồi! - Không, nhất định không hát đâu! - Vậy thôi, không ép em nữa, hì ………………. - Nam! Có bồ bao giờ mà không giới thiệu cho mọi người biết thế? Như vậy là không được đâu nhé! - Đúng đấy! Nam không nói gì, khẽ cười, uống cạn ly rượu trước mặt. - Cả Dương và Lâm nữa nha. Hai người này kín đáo quá đấy! - Không, không! Không phải đâu ạ! Mọi người đừng hiểu lầm, em ngượng lắm! Mặt Lâm ửng đỏ như quả cà chua vậy! Mọi người lại được mẻ cười sảng khoái! “Tôi xin hát một bài”_ Dương lên tiếng. Một tràng pháo tay vang lên “hay lắm!” Dương bước lên, tiếng hát cất lên, bài hát “ Hãy cho anh môt cơ hội” Cả phòng yên lặng, lắng nghe. Không ngờ cậu Dương này còn có tài lẻ, hát hay đến vậy! Nam chẳng thèm để tâm, chỉ ngồi nhâm nhi ly rượu, thi thoảng lại đưa mắt về phía Lâm đang chăm chú nghe Dương hát. Bài hát kết thúc. “ Bài hát vừa xong tôi xin phép được tặng riêng cho Lâm” Lâm giật mình khi nghe thấy tên cô. Dương bước xuống, tiến lại gần Lâm hơn, đứng trước mặt Lâm. Vẫn ngồi giữ nguyên trạng thái, Lâm ngước lên, đôi mắt mở to, ngạc nhiên, nhìn Dương. “ Em có thể cho anh một cơ hội được chứ?” Đôi mắt Lâm dường như mở to hơn “ em..m..” Dương nhìn Lâm, khẽ cười: “ anh đang chờ câu trả lời của em đấy!” Mọi người hồi hộp, không khí thật yên lặng, dường như có thể nghe thấy cả tiếng thở nữa! Lâm đánh mắt về phía Nam, cô thấy Nam cũng đang nhìn mình, ánh mắt của họ lại gặp nhau. Nam giả bộ không để tâm, ánh mắt lơ đãng nhìn về phía Trang. Cậu bỗng cảm thấy lồng ngực mình trở nên rất nặng. “Phải chăng? Vì Lâm, mình đã yêu rồi sao? Tại sao mình có một cảm giác thật lạ, thật khó tả mỗi khi bắt gặp đôi mắt ấy?!” Đúng dường như đối diện với Lâm, trái tim Nam đập loạn nhịp! Nam vội trấn an lại mình “ Không! Làm sao mình có thể có tình cảm với cô ta được chứ?!” Tuy ánh mắt Nam đang nhìn Trang, nhưng đôi tai cậu vẫn muốn được nghe thấy câu trả lời của Lâm. Lâm nhìn Dương: “ Cho em thêm thời gian, được không anh?” “ Không sao, em cứ suy nghĩ đi, bất cứ lúc nào em sẵn sàng” “ Bộp, bộp”, có một người nào đó vỗ tay. Là Nam “ Chúc mừng, vậy là anh đã có cơ hội rồi đấy!” Vậy là tất cả mọi người hò reo, vố tay theo, “chúc mừng, chúc mừng” Nam nhìn Lâm, miệng cố nở nụ cười không để cô biết rằng trái tim cậu đang rất đau. Chợt, Nam đứng dậy. “ Mọi người!” Không khí lại trở nên yên lặng. Nam kéo tay Trang, đứng dậy! “ Giới thiệu với mọi người, đây là Trang, người yêu tôi, cũng là vợ tương lai của tôi” Trang tỏ vẻ dễ thương, coi bộ cô ta nhõng nhẽo thật là đáng ghét. Đoạn Nam kéo Trang vào lòng hôn một cái thật mạnh lên môi cô ta. “Hú.. ú…u, tuyệt lắm!” Lâm giật mình làm đổ hết ly nước đang cầm trên tay. - Lâm, em sao vậy? Không được khoẻ, phải không?_ Dương hoảng hốt! - Dạ, em xin lỗi, em hơi mệt, em xin phép vào nhà vệ sinh một lát, mọi người cứ mặc em, cứ tiếp tục đi ạ! Nói xong, Lâm như kẻ mất hồn, bước ra ngoài. Nam nhìn theo Lâm. Mọi người lại tiếp tục hò reo. “ Trang, lại đây ngồi với chị, chị em mình làm quen nhé!” ………….. Trong nhà vệ sinh nữ… Nhìn mình trong gương. “ Mày tỉnh lại đi Lâm! Người ta đã quên mày rồi, người ta đã tìm được hạnh phúc của riêng người ta rồi, mày đừng như thế nữa. Mày đừng ngốc nghếch như thế nữa!” Lâm xả nước, rửa mặt.
***
Lâu lâu, không thấy Lâm vào… Nam đứng dậy, ra ngoài. Dương nhìn theo, dường như, anh nhận ra một điều gì đó thì phải?!
*********************************************************** Còn tiếp
Thời gian: 3/2/2011, 12:53 am
cobemaruco94
VIP Member
Tổng số bài gửi : 759 Coin : 472 Được cảm ơn : 11 Tham gia : 15/07/2010 Tuổi : 29
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 759
Coin : 472
Được cảm ơn : 11
Tham gia : 15/07/2010
Tuổi : 29
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
ê, năm mới coi như lì xì ưu tiên cho mình dọc lun đi hjhj, post tiếp đi chứ, mình đang rảnh mà
Thời gian: 3/2/2011, 12:55 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
hihi Ok!
Part 14….
Nam đứng đợi Lâm trước nhà vệ sinh. Vừa lúc đó, Lâm bước ra, đôi mắt cô vẫn còn sưng đỏ, ngấn nước vẫn vòng quanh đôi mắt cô. Nhìn thấy Nam, Lâm lúng túng lau nước mắt! Bước tiếp. Nam chộp lấy tay Lâm. Quay lại, cô nhìn xuống tay Nam, bàn tay Nam đang giữ lấy tay cô, không giống như lần đầu tiên khi cậu giữ lấy tay cô trên xe buýt, cũng không giống như lúc đứng trước quán café. Bàn tay ngày hôm nay ấm áp hơn nhiều, mềm mại hơn nhiều, nhẹ nhàng hơn nhiều, ân cần hơn nhiều! Lâm khẽ đưa tay lên kéo tay Nam ra khỏi, toan bước tiếp. Bất chợt, Nam kéo thật mạnh tay Lâm, khiến cô suýt ngã, đẩy sát lưng cô vào tường, hai tay cậu chống mạnh vào tường, song song với đôi vai Lâm, nhìn thẳng vào mắt cô. - Gì chứ? “ cho em thêm thời gian” hả? Anh ta có rất nhiều tiền, lại đẹp trai, phong độ nữa chứ, tại sao không đồng ý luôn đi mà phải cho thời gian. Chẳng phải cô rât thích tiền sao? Cô không nghĩ mình đang bỏ lỡ một cơ hội hiếm có để kiếm tiền à? Hay là… Cô không nỡ làm thế, vì cô… đã…. yêu anh ta thật rồi? Lâm không ngần ngại, nhìn thẳng vào mắt Nam: - Anh có nghĩ rằng mình đang quan tâm quá nhiều tới đời tư của tôi không? - Cô… Đôi mắt Lâm vẫn mở to, nhìn Nam không chớp mắt, đợi câu trả lời của cậu. “ Phải, tại sao mình lại quan tâm tới cô ta? Cô ta là kẻ không đội trời chung với mình mới phải chứ!?” - Tôi.. ôi..i! Vì cô là nhân viên của tôi, tôi quan tâm tới nhân viên của mình là sai sao? À, phải rồi, bây giờ, tôi đâu cần quan tâm tới cô nhân viên này nữa, cô đã có phó phòng Dương vừa đẹp trai lại ga-lăng quan tâm tới rồi mà. Lâm khẽ cười mà ngấn nước mắt lại vòng quanh đôi măt cô: - Người anh cần quan tâm không phải tôi mà là Trang_vợ tương lai của anh kìa. Vẫn giữ nguyên trạng thái đó, họ nhìn nhau. Ánh mắt họ nhìn nhau như ánh mắt của những cặp uyên ương vậy, đầy yêu thương! “ Tại sao tôi lại thấy trong đôi mắt của em một nỗi buồn sâu thẳm, một nỗi thất vọng tới tột cùng, vì tôi? Tại sao tôi lại muốn được ngắm nhìn đôi mắt ấy….?” Bất chợt, Lâm gạt tay Nam xuống: - Tôi hơi mệt, nhờ anh nói với mọi người giúp rằng tôi về trước. Nói xong, Lâm khẽ đẩy Nam xích ra, bước. - Em yêu tôi, đúng không? Lâm khựng lại. - Em đã yêu tôi, tôi nhận ra điều đó, khi nhìn vào mắt em! Lâm bước tiếp như không nghe thấy những gì Nam vừa nói.
***********
- Tới nhà rồi đó, xuống xe đi! - Anh! - Sao? Trang chu miệng lên, trông thật ghét. Nam nhìn Trang với đôi mắt chẳng chút thiện cảm, quay đi luôn. - Ứ ừ, sao anh không hôn tạm biệt em chứ? Hổng chịu đâu! - Vào nhà đi! Trang ghé sát người vào Nam, giả bộ nhõng nhẽo: - Anh! Khi nào mình cưới nhau vậy? - Gì cơ?
Vẫn giữ khuôn mặt ngây thơ ngu ngốc của mình: - Chẳng phải anh nói với mọi người em là vợ tương lai của anh sao? - Hư! Cô nghĩ mình là ai chứ? Cô nghĩ tôi có thể cưới một người như cô? Cô ngây thơ quá đấy! Cô không biết chẳng bao giờ tôi thật lòng vời ai sao? Cả cô cũng vậy! Xuống xe đi! - Anh yêu Lâm đúng không? Anh nhìn cô ta không giống như nhìn em. Anh nhìn cô ta với đôi mắt đầy yêu thương! Vì cô ta mà anh không yêu em nữa?! Anh… Không để Trang nói hết câu, Nam quát lớn: “Xuống! Đừng bao gìơ để tôi thấy bộ mặt đáng ghét của cô nữa!
*********************************************************** Còn tiếp
Thời gian: 3/2/2011, 1:03 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Part 15….
…… Gió bắt đầu thổi mạnh. Sắp mưa! “ Lạnh quá! Mưa rồi!” Cả thành phố tràn ngập trong màn mưa! Lâm lê từng bước nặng nề trên đường! Mệt mỏi! Buồn! Tuyệt vọng! “ Nam! Giờ đây, khi biết anh đã đem lòng yêu người con gái khác, em mới nhận ra rằng, chưa một phút giây nào em quên được anh, chưa một phút giây nào em hết yêu anh! Em đau lắm, đau lòng lắm, anh ơi! Tại sao anh làm thế với em? Tại sao anh lừa dối em? Tại sao anh nói sẽ không yêu ai cho tới khi mình gặp nhau, cho dù mình không còn là gì của nhau nữa? Người ta là người anh yêu, vậy còn em? Em là gì của anh? Có lẽ nào, anh không còn nhớ một chút gì về em sao? Anh đến với em vì cái gì và vì lý gì mà anh xa em hả Nam? Em biết, em biết đó là anh, là người em yêu, nhưng em lại không thể nói, em phải làm sao? Những lời nói đó, những lời yêu thương đó, tất cả chỉ là giả dối thôi sao anh? Anh đi thì cứ đi đi, sao còn để em gặp được anh, trong khi anh đã có một người để yêu thương, để em lại yêu, lại nhớ, lại đau khổ? Em thật quá ngu ngốc, phải không anh? Anh biết không, anh không đáng, thực sự không đáng để em yêu chút nào, nhưng tại sao? Lý trí bắt em phải quên anh, nhưng trái tim của em hoàn toàn không muốn, không muốn xoá đi hình ảnh của anh chút nào! Không yêu em nữa, biết rằng không thể đến được với nhau thì ngày xưa nói yêu em làm gì? Tại sao nói muốn làm người yêu của em, muốn cưới em và……….! Để rồi em lại hi vọng, hi vong, nhung nhớ vào những kỉ niệm, những yêu thương xây dựng trên sự giả dối của anh? Em buồn, em hận mình, tại sao lại không quên được anh?” Rồi cô lại khóc! Bất chơt dừng lại trước điểm xe buýt, trước nhà_ nơi cô và Nam gặp nhau lần đầu tiên. Lâm oà lên khóc nức nở! Mưa rào to quá! Lại một lần nữa Lâm thấy mình thật cô đơn giữa thế giới này! Cô độc, chỉ một mình cô! Không một ai khác, ngoài cô! Không một tiếng gì hết ngoài tiếng khóc của cô và tiếng mưa như chính nỗi lòng cô vậy! Đêm Sài Gòn! Mưa rào! Lòng cô cũng đổ mưa rào! Tiếng mưa gào thét như chính tiếng lòng cô. Từng giọt, từng giọt, rơi vào lòng cô, vỡ oà những kỉ niệm, tan chảy những lời yêu thương! “ Em nhớ anh rất nhiều! Giờ này anh đang làm gì? Đang vui vẻ bên người đó? Anh đã thực sự quên em rồi sao, Nam? Có khi nào anh nghĩ tới em, nhớ về em, nhớ rằng anh đã từng có một người yêu là em không, dù chỉ là thoáng qua thôi!? Em thèm được nghe những lời nói yêu thương của anh biết chừng nào! Em đã rất muốn nói với anh rằng: “ Nam ơi, em là người yêu của anh! Anh còn nhớ tới tình yêu của tụi mình không anh?” Nhưng! Có lẽ anh đã quên rồi, quên em rồi thì anh mới có thể yêu người khác chứ!? Trang_ người yêu anh! Trời ơi, người yêu anh? Chẳng phải là em sao? Thực sự, đau lòng lắm, anh à! Em thật khó khăn để chấp nhận điều đó! Mình là bạn, rồi yêu nhau, rồi chia tay. Em đã không hề nghĩ rằng anh không còn yêu em nữa, cho tới khi, chính mắt em thấy anh hôn người đó! Em đã sai lầm, sai lầm khi quen anh, sai lầm khi yêu anh! Bắt đầu, làm bạn, yêu, rồi kết thúc, rồi chẳng còn là gì của nhau nữa! Phải chi, đừng bao giờ bắt đầu để mãi mãi không có kết thúc, phải không anh?” “ Đau đầu quá!” Lâm không còn muốn nghĩ nữa! Nhắm mắt lại, ngẩng mặt lên! Mưa rơi, xối xả. Toàn thân Lâm ướt sũng, cô run lên vì lạnh! Dường như không còn đủ sức nữa, Lâm quỳ sụp xuống. “Đau quá! Phải vào nhà thôi, mình sẽ chết mất nếu cứ nằm ngoài này!” Lâm lấy hết sức, lê từng bước vào nhà. “ Lâm, hôm nay, mẹ ốm, mình phải về ngay. Mình để phần cơm cậu đấy, nhớ đừng bỏ bữa nha! Hẹn gặp lại!” Vào phòng, vẫn quần áo ướt sũng, Lâm khó khăn trèo lên giường. “Em mong thời gian trôi thật nhanh, thật nhanh tới thời điểm em không còn quan tâm tới sự tồn tại của anh nữa, thời điểm em tìm được cho mình một người yêu em và làm em yêu, một người yêu em chân thành, tới thời điểm em trở thành một người phụ nữ thành đạt. Em muốn chứng minh anh thấy, không có anh, em vẫn sống tốt, em vẫn có thể thực hiện được ước mơ của mình! Nhưng, có bao giờ em gặp lại Nam của ngày xưa nữa chứ, làm sao thấy anh đây? Dù chỉ một lần thôi anh?! “ Lạnh quá, đau đầu nữa! Tại sao lại đau thế này? Đau quá!” Nước mắt Lâm lại trào, lã chã rơi! Hình như cô đang rất đau! Đưa hai tay lên, ôm chặt lấy đầu, co người lại, mệt mỏi làm cô bé đáng thương này thiếp đi! *** Trong phòng tối. Một mình cậu! Nam nằm dài trên giường, mắt nhìn lơ đãng lên trần nhà! Cậu không thể chợp mắt. Hễ nhắm mắt lại, hình ảnh Lâm lại xuất hiện trong đầu cậu! - Lâm, em sao vậy? Không được khoẻ, phải không?_ Dương hoảng hốt! - Dạ, em xin lỗi, em hơi mệt, em xin phép vào nhà vệ sinh một lát, mọi người cứ mặc em, cứ tiếp tục đi ạ!
“Người anh cần quan tâm không phải tôi mà là Trang_vợ tương lai của anh kìa.” Tại sao cô ấy lại phản ứng kì lạ đến vậy? Cô ấy yêu mình. Mình nhận ra điều đó, khi nhìn vào mắt cô ấy! Nhưng! Tại sao? Mình đã yêu cô ấy sao? Tại sao mình không nhận thấy trong khi người ngoài cuộc là Trang lại dễ dàng nhận ra điều đó!?? Mình muốn nhìn mãi vào đôi mắt ấy! Tại sao mình có một cảm giác gì đó, thật thân quen, thân quen đến lạ lùng!? Mình đã yêu sao??? **************
*********************************************************** Còn tiếp
Thời gian: 3/2/2011, 1:05 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Part 16…
Ngày hôm sau… Trong phòng làm việc. - Lâm, lát nghỉ trưa ra ngoài uống nước cùng anh nha! - Dạ!_ Khuôn mặt Lâm nhợt nhạt, thoáng chút mệt mỏi! Dương khẽ cười, ánh mắt tỏ vẻ hài lòng.
********
- Anh rất muốn biết câu trả lời của em! - Dạ…!? - Em có thể cho anh một cơ hội được không? - Thực ra, em……… ( Lâm biết không nên từ chối tình cảm của Dương mà không cho anh một lý do chính đáng nên cô quyết định kể hết mọi chuyện cho Dương, chuyện về hoàn cảnh hiện tại của gia đình cô và cả chuyện giữa cô và Nam) ………………………. - Vậy nên, em muốn anh là anh trai của em!_ Nói xong cô lại cười! Dương ngồi bần thần, nhìn Lâm! Thở dài một tiếng thật dài, khẽ cười - Thì biết làm sao bây giờ, em gái tôi! - Oa, vậy là anh đồng ý rồi nhé! Em có anh trai rồi, vui quá, em hạnh phúc quá anh à! Em cảm ơn anh!_Lâm cười híp cả mắt, đôi mắt cong cong như vầng trăng khuyết! Dương nhìn đồng hồ: - Thôi nào,vui quá ha? Tới giờ làm rồi, chúng ta cùng về công ty chứ, cô em gái của tôi!? - Hì, dạ! Đứng dậy, Lâm loạng choạng, môi nhợt nhạt, mặt tái xanh. - Em không sao chứ? Em đau ở đâu?_ Dương vội đỡ lấy Lâm! - Dạ, không sao đâu ạ! Chắc tại hôm qua em gặp mưa nên cảm chút thôi. Anh đừng lo! - Được rồi, được rồi! Em về nghỉ sớm đi, anh sẽ nói với Nam giúp em. “ Tại sao lại đau thế này nhỉ, đau quá!” Lâm cố bước ra tới ngoài cửa. “Đau quá!”_Lâm ngồi sụp xuống. Nước mắt giàn giụa. Hai tay ôm chặt lấy đầu! “ Anh ơi, em đau quá! Đau quá!” Dường như cô rất đau, cơn đau làm cô ngất xỉu! Dương hoảng hốt, ôm lấy Lâm. “ Ai đó, kêu giúp tôi một chiếc xe cấp cứu. Nhanh lên
*********************************************************** Còn tiếp
Thời gian: 3/2/2011, 1:07 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Part 17…
Buổi trưa! Mặt trời khẽ vén đám mây trước mặt, ban phát những tia nắng vàng gay gắt nuốt chửng cả thành phố! Trong bệnh viện! Dương ngồi cạnh giường Lâm, nét mặt lo lắng! Lâm nằm bất động. Mắt nhắm nghiền! Đôi môi nhợt nhạt, khuôn mặt trắng yếu ớt,vẫn lộ rõ vẻ mệt mỏi. “ Cạch” Dương giật mình nhìn ra, bác sĩ bước vào! - Anh là gì của bệnh nhân vậy? - Dạ, tôi là anh trai của cô bé này, thưa bác sĩ! Em gái tôi bệnh có nghiêm trọng không ạ? - Bệnh nhân có hay bị thế này không? - Dạ…?! - Sau khi chẩn đoán và tiến hành kiểm tra. Tôi vừa đọc kết quả và…_ Khuôn mặt bác sĩ thoáng buồn, nghiêm nghị, tỏ vẻ thông cảm! “ bệnh nhân đã bị ung thư não giai đoạn cuối” Dương dường như không tin vào tai mình nữa: “ Thưa! Bác sĩ nói sao? Có sự nhầm lẫn nào không? Em gái tôi đang rất khoẻ mà!?” Vị bác sĩ già, khẽ nâng cặp kính, rồi vỗ nhẹ lên vai Dương: “Đó là tính mạng của một con người, chúng tôi không thể đem ra làm trò đùa được. Anh hãy bình tĩnh!” - Vậy có thuốc chữa hay thuốc để kéo dài sự sống cho em gái tôi không, thưa bác sĩ? - Chúng ta nên ra ngoài nói chuyện, tránh ảnh hưởng tới bệnh nhân. …………… - Rất tiếc, anh biết rồi đấy! Điều kiện khoa học kĩ thuật nước ta, thầm chí trên thế giới cũng chưa có một nước nào điều chế được loại thuốc đặc trị hay kéo dài sự sống cho những bệnh nhân mắc ung thư não! Huống hồ, em gái anh đã thuộc giai đoạn cuối! - Vậy em gái tôi còn bao nhiêu thời gian nữa, thưa bác sĩ? - Anh nên chuẩn bị kĩ lưỡng về mặt tinh thần! Những bệnh nhân mắc bệnh này, chưa có một trường hợp nào sống được quá 3 tháng! Dương ngồi “ phịch” xuống ghế, coi bộ thẫn thờ như kẻ mất hồn!
********
Lâm ngồi nhìn ra ngoài cửa sổ. Nghe thấy tiếng Dương mở cửa bước vào, nhưng cô vẫn ngồi yên không nhúc nhích! Dương khẽ đặt tay lên vai Lâm. - Sao em không ngủ thêm lát nữa? Không sao rồi, em đừng lo, bác sĩ nói em chỉ cảm chút thôi. - ……. - Chỉ cảm nhẹ thôi mà, không nghiêm trọng đâu, em đừng quá lo lăng nha! - ……. - Sao không nói gì với anh vậy? Lâm vẫn không nói một lời, đôi vai cô khẽ rung lên, rồi chợt cô oà lên khóc nức nở. Quay lại nhìn Dương qua màng nước mắt nhạt nhoà: - Anh đừng giấu em nữa! Em nghe thấy bác sĩ nói với anh rằng em bị ung thư não. Em sẽ chết phải không anh? - Anh…! Dương khẽ lau nước mắt cho cô: - Thôi nào, em gái của anh! Em sẽ ổn thôi. Anh sẽ cố gắng tìm bác sĩ giỏi chữa trị cho em. Anh hứa đấy! Cô khẽ lắc đầu, nước mắt lại lã chã rơi trên khuôn mặt xanh xao của cô: - Em không sợ chết!Em chưa bao giờ sợ chết cả! Nhưng! Còn mẹ và em gái của em? Trước đây, bố cũng mắc ung thư, bố đã bỏ ba mẹ con em. Em đã từng hứa, thay bố làm trụ cột gia đình! Em muốn chăm sóc mẹ, nuôi em gái ăn học. Và em sẽ là niềm tự hào của bố! Nhưng, em đã làm được gì? Nếu em chết, ai sẽ thay em làm việc đó! Rồi mẹ sẽ phải làm sao? Cô nấc lên nghẹn ngào, cô họng như nghẹn lại. Dương kéo Lâm vào lòng, khẽ vuốt tóc cô: - Đừng khóc nữa, em. Em phải cứng rắn lên! Anh là anh hai của em, anh cũng là một thành viên trong gia đình. Anh cũng có trách nhiệm lo cho mẹ và bé Vy. Em đừng lo! Bây giờ nghe lời anh hai, em phải nhập viện, ha! - Không! Em không muốn! Em vẫn sẽ tiếp tục cuộc sống của em. Em không còn nhiêù thời gian nữa, em phải sống thật ý nghĩa anh hai à! Dương xiết chặt Lâm hơn, lòng cậu quặn đau
*********************************************************** Còn tiếp
Thời gian: 3/2/2011, 1:08 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Part 18….
“ Alô” “ Tôi đang ở bệnh viện, tôi muốn nói chuyện với cậu. Cậu rảnh chứ?” “ Tôi rảnh. Nhưng tại sao anh lại ở bệnh viện, có chuyện gì vậy ?” “ Vậy cậu tới bệnh viện luôn nha! Lâm cũng ở đây.”
*******
…………. - Cách đây sáu năm, cậu từng yêu một người, tạm gọi vậy đi, qua điện thoại, đúng không? Cậu thường gọi cô bé đó là Cải Bắp?! Nam thoáng chút giật mình: - Tại sao anh lại biết điều đó? - Cậu đã bỏ rơi cô bé đó? - Hãy khoan, tôi muốn biết, tại sao anh biết chuyện tình cảm trước đây của tôi? - Sáu năm đã trôi qua, nhưng cô bé đó vẫn chưa quên được cậu, cô bé đó vẫn chờ đợi và tin vào những gì cậu nói, mặc dù có thể bây giờ cậu không còn nhớ một chút nào nữa? - Hãy trả lời câu hỏi của tôi!_ Nam trơn mắt, lớn tiếng. - Giờ đây trong kí ức của cậu không còn Nam một chút nào về cô bé Cải Bắp khờ khạo đó. Và…Cậu yêu Lâm. - Không đúng! Tôi chưa bao giờ quên Cải Bắp, chưa bao giờ! - Nhưng câu yêu Lâm!? - Tôi…! - Tôi nhận ra điều đó qua ánh mắt cậu nhìn Lâm, khi giới thiệu Trang với mọi người, khi cậu ra ngoài tìm Lâm! - Cô ta là của anh. Tôi quan tâm tới cô ta như quan tâm tới những nhân viên khác, không hơn! - Lâm muốn tôi làm anh trai của cô ấy, tôi đã đồng ý, mặc dù thật lòng tôi không muốn điều đó. Nam không đáp lại nhưng khuôn mặt cậu lộ rõ nét vui mừng! - Lâm yêu cậu. Trước giờ vẫn vậy, không thay đổi. Sáu năm trước cũng vậy, bây giờ cũng vậy! - Sáu năm trước? - Đúng vậy! - Ý anh là sao? - Lâm chính là cô bé Cải Bắp khờ khạo đó Nam thấy đầu óc choáng váng, không hiểu nữa! Phải chi đây là một giấc mơ?!: - Anh nói dối! Nam lớn tiếng, lại trừng mắt với Dương. - Đừng nói gì cho tới khi tôi nói xong. Cậu sẽ hiểu tại sao.Bác sĩ vừa thông báo kết quả xét nghiệm, Lâm đã mắc ung thư não, giai đoạn cuối. Tôi không định nói cho cậu sự thật này. “ - Em muốn anh hứa với em một điều. - Em nói đi! - Giờ đây, Nam đã tìm được cho mình hạnh phúc riêng. Em không muốn mình trở thành kẻ phá hoại hạnh phúc của người khác, hơn nữa chỉ cần Nam hạnh phúc là em mãn nguyện rồi. Vậy nên, hãy cứ để Nam xem em la Lâm của bây giờ, chứ không phải là Cải Bắp của sáu năm trước. Anh hứa đi! - Anh hứa!” Nhưng, giờ đây, Lâm không còn nhiều thời gian nữa, tôi muốn cậu bù đắp cho em gái tôi! Nó vẫn còn yêu cậu rất nhiều. Nó đã nhận ra cậu trong quán café, khi thấy chiếc vong của nó trong ví cậu. Nhưng vì cậu đã có người yêu. - Hư, cô ta yêu tôi sao? Yêu hả, yêu mà giữa hai người lại có bí mật cơ đấy!?_ Lại là nụ cười ngạo nghễ đó. Dương giận tới độ, lao tới, đấm thẳng vào mặt Nam, khiến cậu lảo đảo, rồi túm lấy cổ áo Nam, lớn tiếng: - Nghe đây! Cậu không hề xứng đáng với em gái tôi chút nào. Nhưng vì nó, nên tôi đành chấp nhận cậu! Cậu có biết, thời gian cậu bỏ rơi em gái tôi, nó đã sống khổ sở thế nào không? Nó giấu cậu, chỉ vì sợ câu lo lắng, và em gái tôi không còn bố nữa, ông đã mắc ung thư gan và mất cách đây sáu năm rồi! Bây giờ tới nó, nó chỉ còn ba tháng nữa thôi, cậu biết không? Đoạn Dương lao tới, đánh Nam tới tấp. Nam không hề chống trả, nhìn cậu như kẻ mất hồn, mặc cho Dương trút giận.
*********************************************************** Còn tiếp
Thời gian: 3/2/2011, 1:11 am
Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
bluesky
VIP Member
Tổng số bài gửi : 1405 Coin : 2167 Được cảm ơn : 86 Tham gia : 13/11/2010 Tuổi : 30 Địa chỉ : Quế Xuân paradise Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 1405
Coin : 2167
Được cảm ơn : 86
Tham gia : 13/11/2010
Tuổi : 30
Địa chỉ : Quế Xuân paradise
Châm ngôn : Sống đơn giản cho đời thanh thản... Em hồn nhiên rồi em sẽ bình yên...
Tiêu đề: CHUYỆN TÌNH VƯỢT ĐẠI DƯƠNG - Page 2
Part 19
Trời đã về chiều… Nam khẽ mở cửa, bước vào. Lâm đang ngủ. Đôi môi nhợt nhạt, đôi lông mày sụp xuống, không cong cong, tinh ranh như mọi khi, mắt cô vẫn hơi sưng đỏ, hàng mi còn đọng nước mắt, có lẽ cô bé đã khóc rất nhiều, thi thoảng lại nấc lên một tiếng! Lòng cậu chợt quặn đau! Cậu thật nhẹ nhàng kéo chăn cho cô. Kéo ghế lại, cậu nắm lấy tay cô, nhắm mắt lại, hít hà mùi thơm trên tay cô. Đau lòng! Đau lòng quá! Cậu đưa tay lên chạm nhẹ vào môi cô. Dùng ngón tay trỏ, kéo theo đường chân mày cô, rồi kéo dọc theo sống mũi, vuốt nhẹ lên má cô! Những đường nét mà sáu năm trước, cậu ao ước được thấy, được chạm vào, được ngắm nhìn nó! - Anh là gì của cô bệnh nhân này vậy? Nam quay lại. - Dạ, chào bác sĩ, tôi là chồng của cô ấy. - Vậy à? Anh nên ở bên bệnh nhân, trong những lúc này, tốt nhất không nên làm bệnh nhân kích động. - Dạ! Tôi hiểu, thưa bác sĩ! - Sắp tới, những cơn đau sẽ xuất hiện nhiều hơn và cường độ lớn hơn. tiếp đó là bệnh nhân sẽ thường xuyên bị ngất và khi bệnh nhân bị chảy máu cam, một số trường hợp bị ảnh hưởng tới mắt, bệnh nhân có thể bị mù màu là khi cậu phải chuẩn bị tinh thần, vì khi đó, tình hình bệnh đã rất nghiêm trọng rồi! Còn bây giờ, những cơn đau thưa thớt, bệnh nhân có thể hoạt động như những người khoẻ mạnh bình thường! - Vậy nếu vợ tôi nhập viện, có thể… - Điều đó là không thể. Cậu nên đưa bệnh nhân đi tĩnh dưỡng ở một nơi nào đó! Bệnh nhân có thể xuất viện ngay tối nay! …………
**************
- Tôi nghĩ, tam thời, khoan chưa nên cho Lâm biết cậu đã biết Lâm là người yêu cậu sáu năm trước, hãy cứ như bình thường, tránh làm Lâm kích động. Cậu cứ về lo việc công ty, tôi sẽ đưa em gái tôi về.
*********************************************************** Còn tiếp