Vào 4r A4, tui cảm nhận đc sự thân thiết, cảm nhận đc sự chân thành của tình bạn...lại đc admin khen vì mới đăng kí vào diễn đàn 3 ngày mà viết đc tổng cộng 32 bài...tui vui lắm...mọi chuyện pùn dần như tan biến...nhưng chẳng đc mấy phút....
Behattieu nói là tui nên mở lòng, vậy 4r A4 có thể cho tui trút dòng tâm sự lên đc ko???
Tui là một con bé luôn sống trong sự ghẻ lạnh...tui bị hiếp đáp...bị bắt nạt...luôn bị ganh tị...và rùi...tui bị hại hết lần này đến lần khác...all đã đẩy tui vào những tình thế bị hiểu lầm ko thể nào giải thjx đc...all mọi người bỏ rơi tui...
Má tui thì chẳng hiểu gì tui hết...tình cảm má chỉ dành cho 2 đứa em của tui...má tui cưng chiều chúng quá mức...để rùi tui chẳng là gì trong căn nhà đó hết...suốt ngày tui bị em đánh...bị má tui trút những nỗi bực tức lên đầu...tui đau vô cùng....
Tui chỉ có 2 người thương yêu mình...
Một là chị Hiếu cạnh nhà tui- đồng thời cũng là một người bạn thân...tui và chị thân nhau đc 12 năm thì tui phải mất chị vĩnh viễn...rồi tui bước vào học lớp 10, học ngoại huyện, all đều mới và xa lạ với tui...tui chơ vơ và lạc lõng vô cùng...chẳng có ai để tâm sự hít...mất gần 2 tháng tui mới làm quen đc mọi thứ...Nhưng cảm giác trống vắng luôn bao lấy tui...Sau đó, tui quen một người bạn...và diễn biến như tui đã viết trong bài mong manh....Tui trở nên tuyệt vọng hơn bao giờ hết...trái tim tui đau nhói...cảm giác mất tất cả...nỗi đau lăn vào tận xương tủy...
Lại ê chề hơn mỗi lúc về nhà...má tui chỉ pjk chưỏi mắng tui...chưa bao giờ chỉ dạy tui đc gì cả! Là tui tự tìm tòi mà pjk cả thôi...Tui bị đối xử chẳng khác một kẻ hầu người hạ trong nhà đấy!( có thể hơi quá nhưng đúng là thế).....tui luôn bị coi khinh...tui thấy chán nản vô cùng...
Những lúc ăn những lời xỉ mắng, những lời nghi oan...tui có ông nội đứng ra giải vây (và nội cũng là người thứ 2 yêu thương tui)...nhưng giờ thì hôk còn nữa...bây giờ thì chỉ mjk tui chịu đựng thôi...
Sau khi chị Hiếu rời xa tui đúng 16 ngày...nội cũng bỏ tui luôn...Khi đó tui cũng chẳng pjk chuyện gì đang xảy ra vs mjk nữa....Tui bắt đầu mất niềm tin vào cuộc sống... Tui giống như một tên sao chổi vậy.... Vì thế... chính vì thế mà tui hôk muốn tâm sự vs ai hết...đã 3 người tui tâm sự phải như thế rùi...thử hỏi làm sao tui dám nữa chứ...???....
Nhưng tui rất tự hào về bản thân vì mjk ko hề yếu đuối...tui vẫn còn nghị lực để vượt qua all mọi chuyện pùn...
Và tui bắt đầu cho một kết thúc...cho một sự khởi đầu mới...cho một cuộc sống tươi tắn hơn...và mọi chuyện diễn ra trước mắt tui hết sưc tốt đẹp...
Có lẽ mấy pạn nghĩ tui là một người vui tính và mạnh mẽ lắm đúng ko???
Đúng thế! Tui vui tính và mạnh mẽ hơn sau all những gì mà tui phải trải qua...tui tập làm quen cách đối diện vs đau đớn...tui trưởng thành hơn rất nhiều....tui cũng chả hiểu vì sao nữa. Hì... Bây giờ thì tui đang rất vui vs cuộc sống hiện tại.... nó tự do...thoải mái...
Vui hơn khi tham gia 4r A4....tui cảm nhận đc dư âm của ngày xưa...all rất gần gũi....rất thân quen....all cho tui thấy đc cảm giác ấm áp dịu dàng và cũng đầy sôi nổi...nhưng chẳng đc mấy chốc....khi đúng 11pm tối qua....tui nhận đc tin thầy CN năm lớp 8 tui mất....người thầy đã rất yêu thương tui...người thầy đã cho tui biết bao điều hay trong cuộc sống.....Thật là hết chuyện pùn này đến chuyện buồn khác ..
Thật sự tui cần một bờ vai....tui cần một người để mjk trút hết những nỗi chán chường trong cái cuộc sống mệt mỏi này....nhưng tui hoàn toàn bế tắc....hoàn toàn vô lối thoát......hụt hẫng...chơ vơ....đau đớn!!!
Bây giờ thì tui phải sống thế nào đây??? Tại sao all ko buông tha cho tui??? Tui đã bắt đầu lại mà??? Tui đã làm đều gì sai chớ???
Dù sao thì tui vẫn luôn thấy tự hào về bản thân mjk...tự hào về tính cách...tự hào về nhân cách và tâm hồn của mjk....tự hào vì chưa làm gì trái vs lương tâm ...tự hào vì mjk đã pjk hi sinh cho người khác...tự hào vì sau cái lạnh lùng vô cảm, trái tim mjk ấm áp lạ kì, tấm lòng mjk chan chứa yêu thương...(có thể cho là tui tự cao.....sở dĩ vậy là vì tui nhận thấy mjk rất tốt, rất tốt!!!)...
Giờ đây, tui chẳng pjk cuộc sống sẽ đi về đâu nữa đây!!!...... 8) 8) 8)