Mỗi ngày trôi qua …… nó cố mỉm cười …… nó tỏ vẻ như mình hạnh phúc ….. thật ra nó cố giấu cảm xúc …… Nó ko muốn mọi người biết nó buồn …… vì từ đó tới giờ nó chưa bao giờ khóc trước mặt người khác ……... Trước mắt mọi người nó là một con nhỏ yêu đời ……. lúc nào cũng cười cũng vui dù gặp khó khăn……. Nhưng thật ra thì nó cố giấu nước mắt …… Những dòng nước mắt ko lăn ra ngoài mà cứ chảy ngược vào tim…….. Có một người bạn từng nói vs nó…: “bạn pùn thì cứ nói là pùn……… pùn mà cứ tỏ ra vui là sai! …….như thế sẽ đau khổ hơn rất nhiều”….Nghe những dòng đó…… tim nó chợt thấy đau vô cùng….. nó muốn nói all những nỗi pùn từ tận sâu thẳm lòng nó….muốn chia sẻ vs mọi người nhưng hôk sao mở lời đc!!!.....Nó thực sự thấy bế tắc và chán nản…....
Mưa…… Hàng trăm hàng ngàn lý do khiến nó ghét mưa… Mưa…Khiến cho tâm trạng nó trở nên trầm lắng…....Suy nghĩ nhiều… làm cho nó cảm thấy .... cuộc sống hỗn loạn hiện tại thêm phần u tối và rầu rĩ…..Và có một sự ngẫu nhiên dễ thương mà chính nó cũng ko thể lý giải, mỗi khi nó buồn trời đều mưa…………. Mưa quanh nó……. Xuất hiện liên tục trong nó..... Mưa ngoài trời....Hối hả…..Vội vã ….Mưa trong lòng ....Khó hình dung….Lạnh lẽo …..Và mưa….trên khoé mi……mặn chát - đắng ngắt….. ….Cũng có lẽ vì mưa……đôi khi nó lạnh lùng và nhiều suy nghĩ….. Với mưa…… nó có đủ can đảm để đối mặt với chính bản thân mình.. Nhưng tại sao mưa vẫn lun bên nó…....chia sẻ với nó vui buồn…..mưa nhìu khi làm nó vui......và đôi khi nó…. nhớ... nhớ cái gì đó ko rõ .....có thể nhớ mưa hoặc nhớ......all…..