...Một lần nói ra all... để rùi mãi mãi chôn cất nơi thật xa....
Gia đình không phải nơi L tựa vào khi vấp ngã, bạn bè thì chẳng ai quan tâm L hết, vì L sống quá nội tâm, lặng lẽ. L chưa từng chia sẻ bất cứ điều gì riêng tư cho ai hết, trừ 1 người chị, người bạn thân duy nhất là Hiếu.
Năm L học lớp 9, sự lạnh lùng của bạn bè làm L không thể chịu đựng thêm được nữa, L quyết định rẻ 1 ngã đường. L thi vào Sào Nam-nơi đất lạ, chẳng có ai thân thiết, chẳng có bạn bè. Ngày ngày, L lặng lẽ một mình đi-về trên con đường vắng. Lại cái tính nhút nhát, trầm lặng, mất thời gian khá nhiều mà L vẫn k thể hòa vào không khí lớp học 48 nữ, 2 nam. Cảm thấy cô đơn, lạc lỏng, lúc này, hơn bao giờ hết L cần chị Hiếu bên cạnh nhưng chị cũng bỏ L đi mất rồi. Hụt hẫng, nỗi nhớ cứ như dâng đầy tâm trí L...dường như trong L không có dù chỉ 1 cái cười gượng.
Tình cờ, khi L cần nhất 1 bờ vai, 1 cậu con trai đã đến cùng L tâm sự, nói chuyện qua những mẩu giấy trong hộc bàn.
Năm lớp 10, L và hắn cùng có số thứ tự 19, cùng học phòng 19, cùng làm phó bí thư. Từ 1 mẩu giấy thông tin thu học phí, L và hắn quen nhau. L nhớ rõ câu hắn ghi vào mặt sau giấy: “Tuy tôi không đẹp nhưng tôi đang tuyển người yêu”. Chỉ vậy thôi, L và hắn bắt đầu những cuộc trò chuyện qua giấy. Đó là khoảng thời gian đầy ý nghĩa nhất vs L. L biết cười, hòa đồng vs mọi người, sống mở lòng hơn. Dường như hắn có 1 ý nghĩa rất lớn đối vs cuộc đời L.
Có lần Linh bị đổi bàn, hắn k nhận được hồi âm của L, hắn tưởng L giận hay ghét hắn cái gì. Hắn cũng không viết lại cho L. Mấy ngày không nói chuyện buồn ghê gớm… Đến ngày Tết dương lịch, hắn vẽ tặng L 1 bức tranh trên mặt bàn ký tên kèm theo dòng chữ “TCMNMAL”. L dịch ra là “Ta chúc mi năm mới an lành”…Hạnh phúc biết bao. 2 đứa lại tiếp tục cuộc trò chuyện như thế, bắt đầu dịch chữ viết tắt, coi bộ cũng hiểu nhau ghê!
Có lẽ giờ hắn đã quên mọi kí ức giữa 2 đứa… nhưng L thì nhớ rất rõ…
L nhớ hôm đầu tiên L gặp hắn. Hôm ấy là sáng thứ 2 đầu tuần, trời bỗng dưng đổ mưa, 2 đứa cùng trú mưa trong quán photo ven đường. tình cờ L nhìn bảng tên vs bảng số xe nên biết hắn, không biết hắn có biết không. ^^
L cũng nhớ hồi sắp nghỉ tết, hắn để lại tặng L tờ 500d gấp hình trái tim kèm theo chữ ký. L đã k nhận vì nghĩ rằng không phải của mình, vì L đã không còn ngồi chỗ đó nữa… nhưng thật sự L rất muốn nhận… Giờ thấy hối hận ghê…
Giá như hồi đó mình nhận tất cả những gì hắn tặng, giá như hồi đó L cứ tiếp tục nói chuyện qua giấy với hắn dù không còn ngồi đó thì bây giờ mọi chuyện đã khác…
Và điều L hối hận nhất là tại sao lại đem đốt hết tất cả những mẩu giấy hắn viết cho mình. Đó là điều L không bao giờ giải thích được cũng như không thể tha thứ cho mình. Cảm giác như ghét chính bản thân mình…
L ngạc nhiên trước sự trùng hợp đầy thú vị:
- Năm lớp 10: cùng số thứ tự 19, cùng làm phó bí thư.
- Năm lớp 11: cùng số thứ tự 18, cùng làm bí thư.
- Năm lớp 12: thi cùng phòng, ngồi gần nhau.
L cũng nhớ cái khoảng thời gian 5 tháng 2 đứa mất liên lạc, cuộc sống thật vô vị. Thời gian đó, 2 đứa cũng có add nick nhau nhưng hắn thì add thiếu _, L thì lại add dư _. Chẳng pjk phải vô tình không nữa… Mãi đến ngày 16/06/2010-đúng 7 tháng kể từ ngày “mẩu giấy định mệnh”, hắn add đúng nick L…2 đứa lại bắt đầu những cuộc nói chuyện hàng giờ, hàng ngày, thân vô cùng, tâm sự với nhau mọi chuyện, trao đổi nhau mọi thứ, từ món quà tặng sinh nhật bạn, đến bài hát tặng sinh nhật rồi cái blog, cái avarta, màu sắc, những môn thể thao, đặc biệt là “chàng trai tháng 12” Lê Công Vinh.
Có 1 điều mà làm L rất ấn tượng. đó là hắn rất giống LCV-thần tượng của L. ^^
Bây giờ, bù lại những gì L đã tự xóa đi tình bạn đẹp, L bắt đầu sưu tập những gì liên quan đến hắn, L sẽ giữ thật kĩ…. Đó là giấy mời văn nghệ có chữ ký của hắn, đó là tờ giấy vs nét chữ quen thuộc hắn ghi vu vơ rớt lại ở phòng tăng tiết, rùi bài toán hình hắn chép cho L, rùi đề thi tiếng anh hắn đã điền tên mình vào…
L chẳng biết bây giờ mình làm những điều đó là vì cái gì nữa… L chỉ thấy hắn đã đi quá xa cuộc đời L. có cái gì đầy hối tiếc, xót xa và đau thét ở ngực…
L muốn nâng niu cái tình bạn mà vs hắn đã chẳng còn là kí ức…