Có những khoảng trời day dứt tháng năm… khoảng trời xanh vợi tuổi thơ…khoảng trời nồng đượm ấm áp…..
Có những nốt nhạc lặng thinh đến dường như câm lặng …..
Có những con người âm thầm sống để góp nên những màu sắc lung linh huyền diệu cho cuộc đời…
Có những phút giây ta đã rất đau…
Và cũng có những phút giây ta mới thấy iu cuộc sống này lắm thay……
Nhưng đã bao giờ trong chính cái cuộc sống xô bồ, náo nhiệt, bạn dành cho mình những phút giây thật lặng để nghĩ, những phút giây thật bình yên để nhìn lại… nhìn lại cuộc đời, nhìn lại những dấu chân đã đi qua…. Bỗng thấy ngỡ ngàng, chốc thấy nao nao… bất giác ta lại thấy vô số những bước chân đã lẫn lộn, vô số những bước chân đã nhạt phai… tựa ai đó đến rùi đi khỏi cuộc đời mình.…chỉ còn lại là những áng mây trắng thững thờ… trôi mãi trôi mãi…ta không sao với tới đc…..
Khi ấy, nhìn lại… ta đã không còn là ta nữa rùi… 1 sự thay đổi rất lớn đến đau lòng… cứ nghĩ là mãi mãi nhưng chỉ là thoáng chốc mà thôi…lãng quên và xa rời….
Đúng là khi thời gian trôi qua… mọi thứ thay đổi và lòng người cũng đổi thay… Có những phút giây gắn bó mà kon người ta đã quên đi…. Có những nơi thiên đường giờ đây chỉ là dĩ vãng…
Những thứ viễn vông ấy… những điều người ta không còn giữ lấy cho họ… mình cũng không muốn níu kéo… Đành chôn vùi theo thời gian….