Tiểu thư lạnh lùng và hoàng tử nụ cười Tập 7
_Thì ra you cũng lo lắng cho món ăn wá nhỉ???? - Bé hỏi hắn
_Là sao cơ ??
_Thì ....
_Àh ! Tui hỉu rùi!! Ý you nói là tui lo lắng cho món ăn là sợ you học khó vô, làm hỏng món ăn tui chỉ you hả??? - Hắn trêu ghẹo bé - You nói đúng ý tui roài đó. ^^
_Cái tên này .... - Bé nhăn mặt :"Hắn ko chọc mình là sống ko nổi hay sao ấy nhỉ??? Mình đã nghĩ tốt về hắn , vậy mà lại bị hắn làm cho tức chết mất. Hừ!!! "
Hắn gõ nhẹ đầu bé, mỉm cươì :
_Thui, tui giỡn đó. Tự you you bít mình ra sao mà ! Ra làm bánh típ đi.
Hắn mỉm cươì, ra ngoài trước. Còn lại bé , bé chợt rung lên nhè nhẹ trước câu nói của hắn.....(Ko giải thích gì thêm nha bà kon!)^^
_Này! You trang trí bánh được chứ???
_Tất nhiên!
_Cứ làm theo ý you đi nhưng đừng làm cái bánh nát bét ra đấy nhé !!! ^^
_***ng mắt ra mà xem tui làm nè!! Hứ ....
Bé lừ hắn. Trang trí bánh àh!!! Quá dễ, nghề của bé mà lị !!!
Bé lấy sôcôla từ khuôn chữ nhật ra, trải đều lên đĩa. Sau đó, phớt 1 lớp kem tươi vani lên mặt sôcôla, rải đều đậu phộng lên mặt kem. Trải típ 1 lớp mứt dâu lên lớp kem, bé cuộn tròn sôcôla lại (Ực.... Ực....). Gắn 3 quả dâu đỏ mọng len mặt bánh, bé trang trí thêm xung quanh là kem tươi. Nhìn rất là .... rất là ... Hix!! Ngon mắt!!
Bé tự hào, cươì rõ tươi :
_Được ko nào???
Hắn nhìn miếng bánh, trợn tròn mắt :
_Trơì !!! You mà cũng trang trí được như thế này àh!!???
_Chứ ai vào đây hả ???
_Đẹp lắm!!! - Hắn cươì.
Bé lè lươĩ :
_Nói câu này sớm có tốt hơn hok??? ^^
_You để bánh lên bàn đi, tui làm nước rùi mình thưởng thức bánh lun!!
_Ờ!
Bé bưng dĩa bánh to ụ và mấy cái nĩa , con dao lại bàn ăn. Cắt bánh ra cẩn thận chờ hắn làm nước. Hắn đang say sưa pha chế, mùi nước thơm tuyệt. Bé nhìn hắn làm mà mê mẩn :
"Sao hắn bít nhìu thứ thế nhỉ ???Bưã nào nói hắn chỉ thêm mơí được."....
Hắn bưng 2 ly nước hoa quả lại cho bé. Bé cươì tươi :
_Đơị nãy giờ!!(Đơị ai vậy hén ^^) Ăn nghen!
_Hì! Ăn đi!!!
Bé hí hửng gắp 1 miếng thiệt to nhưng chưa kịp đưa miếng bánh lên miệng, thì :
_Ring..... Ring....... Có khách đến !!!.......
Bé giật mình, ho sặc ra , nhăn mặt:
_Trơì đánh còn tránh miếng ăn!!!! Chưa kịp ăn gì hết.....
Hắn mún cươì lắm nhưng kịp bụm miệng lại vì thái độ ngộ ngộ của bé:
_Để coi ai đến đã nhé!!! You cứ giữ im lặng nghen!
_Uhm!
Hắn đi đến cưả , và giật nảy mình :
..............