Chào mừng bạn đến với Forum lớp 11a4
Đăng kí nếu chưa có tài khoản
Đăng nhập để không bị quảng cáo
Để hiển thị forum tốt nhất bạn nên dùng trình duyệt Internet Explorer 7.0 , phân giải màng hình 1024 x 768 px
:afro:
o0o --- Lớp 12a4 --- o0o
Chào mừng bạn đến với Forum lớp 11a4
Đăng kí nếu chưa có tài khoản
Đăng nhập để không bị quảng cáo
Để hiển thị forum tốt nhất bạn nên dùng trình duyệt Internet Explorer 7.0 , phân giải màng hình 1024 x 768 px
:afro:
o0o --- Lớp 12a4 --- o0o
Bạn có muốn phản ứng với tin nhắn này? Vui lòng đăng ký diễn đàn trong một vài cú nhấp chuột hoặc đăng nhập để tiếp tục.
Tổng số bài gửi : 936 Coin : 1298 Được cảm ơn : 10 Tham gia : 27/09/2009 Tuổi : 30 Địa chỉ : Địa ngục... Châm ngôn : Tập sống !
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 936
Coin : 1298
Được cảm ơn : 10
Tham gia : 27/09/2009
Tuổi : 30
Địa chỉ : Địa ngục...
Châm ngôn : Tập sống !
Tiêu đề: Bức thư của một người con tặng mẹ..
Hà Nội ngày 17/5/2011 Mẹ ơi, bây giờ là hơn 5h sáng mẹ ạ , gió hôm nay thổi mạnh làm con lạnh hơn mọi khi và hình như con đã run trong giấc ngủ,vài tia sáng lấp ló sau tấm rèm hắt qua vài chùm hoa dại khẽ đung đưa từng khóm lá nhỏ,héo rũ và thẫm màu lại do thiếu ánh nắng mặt trời.Một nhành lá bỗng trở mình và bật ra khỏi tán lá đang yên tĩnh thì cũng là lúc con biết, mẹ ở nhà cũng đã dậy từ lâu ... Con hiện giờ sống khá tốt, bạn bè của con cũng nhiều,đứa đi làm, đứa còn đi học nhưng cứ mỗi khi rảnh rỗi thì bọn con lại ở bên nhau.Khá vui vẻ, nhưng con cảm thấy thiếu nhiều thứ lắm mẹ ạ,con cũng đã từng khoe với chúng nó rằng con có một người mẹ tuyệt vời như thế nào,nhưng mỗi khi con nghĩ về mẹ đã hi sinh cho con như thế nào thì con lại thấy mình trở nên bé nhỏ - tồi tệ đi bấy nhiêu , con cũng không còn ham chơi nhiều như trước nữa nhưng những gì con làm ra thì chưa làm mẹ vui và hãnh diện được ... Con muốn ... con muốn dành cả cuộc đời này để báo đáp mẹ cho dù chỉ bằng 1/1000 những giọt mồ hôi và nước mắt mà mẹ đã tự giữ cho riêng mình... vì con. Con biết,nắng và gió không làm mẹ mệt mỏi,tuổi tác không thể làm mẹ thêm nếp nhăn và màu tóc của mẹ không còn đen nữa cũng đâu phải do dấu vết của thời gian,vì con biết, đó là vì con...vì con phải không mẹ.Bắt kịp với sụ tất nập của hiện tại,đôi khi mẹ miệt mài nhưng hình như mẹ chưa từng làm điều gì cho riêng mẹ, mẹ đã dành hết tất cả cuộc sống để bao bọc cho con rồi,con đường con đang đi nhiều khi con thấy thật bằng phẳng và yên tĩnh...con vô thức.Nhưng những lúc khựng lại thì con mới hiểu,mẹ đã tự mình đi trước con đường con sắp đi và dọn sạch những gì có thể cản con vững bước,mệt nhọc của con đã hóa vào nếp nhăn trên khuôn mặt mẹ nữa rồi .....Nước mắt con cũng yếu đuối lắm, nó lăn nhiều trên gò má con những lúc về đêm,ướt vỏ gối khi mỗi sáng sớm tỉnh dậy,mỗi tối,mỗi ngày ...Con khát vọng nhiều lắm,con muốn làm được nhiều lắm nhưng những gì hiện tại mà con đang có thì mới chỉ là bước đầu của một chặng đường rất dài ở phía trước,một công việc tốt sẽ làm cho con thăng tiến hơn và tạo bước đệm vững chắc hơn cho cuộc sống của con sau này,nhưng con lại không dám chắc...lúc đó con còn có mẹ nữa hay không?...Con sẽ làm tất cả...làm tất cả để đánh đổi lấy những nụ cười trên đôi môi của mẹ,con sẽ cố gắng trưởng thành hơn để màu tóc của mẹ được đen trở lại...Cuộc đời con là thuốc nhuộm cho làn tóc của mẹ thôi .
Cũng sắp tới sinh nhật của con rồi mẹ nhỉ,năm nào cũng vậy,sinh nhật con buồn lắm,không bánh,không hoa và không bạn bè,không biết vô tình hay ngẫu nhiên mà cứ đến sinh nhật con,ai ai cũng bận bịu việc gì đó rồi đi đâu hết,con cũng buồn nhiều và tự thu mình vào một góc tối nào đó như để trốn chạy thời gian đang trôi qua đi trước mắt con mẹ ạ.Chắc sẽ không ai hiểu vì sao con lại ghét ngày sinh nhật của con đến thế,con thêm một tuổi thì mẹ lại già thêm một tuổi,cái vòng tròn cuộc sống hình như nó phải vậy nhưng con chưa từng muốn chấp nhận nó mẹ à,mẹ cũng vậy,mẹ muốn bên con và nhìn con trưởng thành hơn nữa phải không mẹ ?Những lần ít ỏi con về quê thăm mẹ,mẹ đều như reo lên, ánh mắt mẹ biết cười như bao niềm vui ồ ạt về cùng một lúc,con hiểu,nếu con bé hơn chắc mẹ sẽ ôm trầm lấy con,và con cũng muốn như vậy lắm mẹ ạ.Con buồn lắm vì thật sự con chưa một lần dám nhìn thẳng vào ánh mắt và khuôn mặt mẹ vì con không dám chấp nhận thực tế ,con không muốn nhìn thấy thực tế rằng mẹ đã già đi nhiều lắm,nếp nhăn và tàn dư khắc khổ in hằn trên khuôn mặt mẹ ngày lại càng nhiều thêm,hơi nắng,hơi gió cùng quện vào nhau làm ướt sũng những sợi vải lỗi mốt trên vạt áo của mẹ. Nhiều khi con nghĩ không biết sau này khi có gia đình,có con rồi thì con có dám vì con của con mà đánh đổi cả cuộc đời như mẹ đã từng làm cho con không nữa.Nhưng con dám chắc một điều,con sẽ mang câu chuyện của mẹ kể cho chúng nó ,để cho chúng biết ,chúng có một người bà đáng hãnh diện như thế nào.Con sẽ viết tên mẹ lên tiềm thức của chúng để mỗi khi nhìn về quá khứ chúng sẽ thấy mẹ đứng đó,hiền lành và thánh thiện hơn bất cứ vị bồ tát nào.Con đã nghĩ như thế đó mẹ ạ...con nghĩ nhiều lắm những con không viết ra hết được vì cứ viết,nước mắt con lại rơi trên bàn phím,con không muốn mình yếu đuối như vậy đâu.Gió lại thổi mạnh hơn rồi,vài tia sáng mạnh hơn len lỏi qua khung cửa sổ như làm bừng sáng cả căn phòng,trong thinh lặng chỉ có tiếng ghõ bàn phím và hơi thở của con lại mỗi lúc một mạnh hơn,gạt nghiêng mái tóc con khẽ nhìn về khóm hoa dại ở góc bàn,hình như nó đã được một điều kì diệu nào đó tiếp thêm sức sống mới,một chồi lá vươn mạnh ra khỏi khóm lá già cỗi,những cánh hoa như bừng nở.Mùi hương của khóm hoa hại bất chợt đưa vào trong mắt con một cử chỉ an ủi nào đó làm cho ý niệm cô đơn trong con bất chợt tan biến.Con lại sắp bước vào một ngày làm việc mới,một trải nghiệm mới,một con người mới sau mỗi màn đêm qua ....
Con của mẹ : Hải Sơn
Thời gian: 12/11/2011, 8:00 pm
shubi♥
VIP Member
Tổng số bài gửi : 685 Coin : 859 Được cảm ơn : 31 Tham gia : 13/02/2011 Tuổi : 29 Địa chỉ : nơi tôi chờ và anh sẽ ko bao giờ đến được :)
Tài sản :
Tổng số bài gửi : 685
Coin : 859
Được cảm ơn : 31
Tham gia : 13/02/2011
Tuổi : 29
Địa chỉ : nơi tôi chờ và anh sẽ ko bao giờ đến được :)