18…một sự kiện đánh dấu sự trưởng thành của tôi...
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình chưa thực sự lớn nhưng đang dần khôn hơn....
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình là một người đa cảm nhưng đôi khi lại vô cảm...
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình có quan tâm đến bè bạn nhưng mình cũng không thể thiếu gia đình..
Khi tôi 18 là khi tôi phân biệt rạch ròi được ranh giới giữa cảm tình và tình cảm...một ranh giới với tôi trước đây là mong manh nhưng bây giờ thì hiện hữu rất rõ trong tâm trí tôi...
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình đang có gì , cần có gì và nên loại bỏ những gì...
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình cần sống có trách nhiệm hơn đối với chính bản thân, cho cả gia đình và còn cho xã hội...
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình không còn ở tuổi 17, là lúc tôi chấp nhận rằng "ừ thế là good bye tuổi học sinh"...
Khi tôi 18 là khi tôi biết sự lựa chọn trước mắt là cả một tương lai…
Khi tôi 18 là khi tôi phải chín chắn hơn, suy nghĩ kĩ hơn…
Khi tôi 18 là khi tôi biết học là tất cả…
Khi tôi 18 là khi tôi chợt buồn, chợt luyến tiếc phút giây xa trường, xa bè bạn, thầy cô, mái trường trung học…
Khi tôi 18 là khi tôi chập chững bước vào lối rẻ của cuộc đời…
Khi tôi 18 là khi tôi cần phải biết đường đời rất lắm chông gai, bão táp…
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình phải mạnh mẽ vượt qua khó khăn, phải có niềm tin để vượt qua chính mình, phải có nghị lực để đứng vững trước những “hố sâu” cuộc sống…
Khi tôi 18 là khi tôi biết thành công không hề dễ dàng đối với những kẻ lười biếng, những kẻ thiếu ý chí, những kẻ không dám đứng lên từ chỗ ngã…
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình phải try…try…try
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình đang viết tản mạn lan man không rõ chủ đề....
Khi tôi 18 là khi tôi biết mình nên dừng lại ở đây bởi cũng không biết nên viết những gì nữa...
Khi tôi 18 là khi tôi phải nói lời kết cho bài viết này bởi thời gian không cho phép tôi online nhiều…(2h sáng
rùi còn gì)